Chương 10: Thưa ngài, tốt nhất đừng đến đó

Xavi
Typography
  • Smaller Small Medium Big Bigger
  • Default Helvetica Segoe Georgia Times

Một tuần sau cuộc gặp gỡ ngắn ngủi, Câu lạc bộ đã công bố về việc sẽ kí kết với Van Gaal – cựu HLV của Barça giai đoạn 1997 - 2000. "Chúa ơi!"– tôi đã thốt lên như thế, và hi vọng rằng ông sẽ không đưa tôi vào sổ đen vì những gì tôi đã nói với ông. Thực tế nó đã không xảy ra, thậm chí ông còn không tỏ ra có bất cứ một dấu hiệu nào khác. Trái lại, ông còn làm cho tôi cùng với Phillip Cocu trở thành cầu thủ cốt yếu nhất ở tuyến giữa. Mendieta đến và Van Gaal trông cậy vào Motta. Luis Enrique là đội trưởng của chúng tôi, và tiền đạo chính là Kluivert.

Trong phòng thay đồ, Van Gaal vẫn giống thủa nào: Nghiêm khắc, thật thà và cầu toàn. Nhưng bên ngoài, ông trở thành người thận trọng hơn. Ông cũng kiểm soát biểu hiện của chính mình, để không bị ai đâm từ sau lưng. Có lẽ cũng chính vì điều này đã làm ảnh hưởng đến việc xuất hiện một trợ lí huấn luyện viên mới tên là Andreis Jonker. Một người đàn ông trầm tĩnh, điềm đạm, có năng lực dập tắt những căng thẳng khi nó nổ ra. Tôi cảm thấy rằng cuối cùng thì Van Gaal cũng nhận ra được tất cả các đặc thù của Câu lạc bộ.

Chúng tôi đã trải qua một mùa giải căng thẳng, bởi vì chúng tôi sẽ phải chơi những trận đấu vòng loại sơ bộ Champions League khi phải đối đầu với Wisla Krakov. Từ những trận đấu đầu tiên, tôi đã hiểu rằng trong năm nay, tôi sẽ đá và ra sân ở đội hình chính thức. Trong tập luyện Van Gaal liên tục nói với tôi và tỏ rõ sự tin tưởng của ông hàng ngày. Tôi và Puyol đã trở thành "trụ cột" của đội bóng và nhận được sự tín nhiệm của Ban huấn luyện. Ông cũng góp ý, giải đáp, lắng nghe ý kiến mỗi cá nhân chúng tôi bằng các câu hỏi về vị trí và chiến thuật cho từng trận đấu cụ thể.

Chúng tôi đã khởi đầu tuyệt vời tại Champions League, thiết lập lại kỉ lục về số lượng các chiến thắng trong vòng bảng. Tuy vậy chúng tôi lại không thể đem ánh hào quang đó về chiếu soi ở đấu trường trong nước. Dưới sự lãnh đạo của Joan Gaspart, câu lạc bộ lâm vào tình trọng khủng hoảng về thể chế, hơn thế nữa niềm tin dành cho đội 1 cũng không được bổ sung. Lúc bây giờ, ngài chủ tịch đã trở thành vị khách quen thuộc trong phòng thay đồ của chúng tôi, nơi mà thường xuyên xảy ra các cuộc xung đột nảy lửa, hay những cuộc kêu gọi chia bè kết phái. Tôi cũng nhớ một lần đặc biệt, khi ngài chủ tịch đã đuổi thẳng ra ngoài những người không đồng ý theo sự chỉ đạo của huấn luyện viên trưởng. Và đương nhiên không có bất kì ai đi, mọi người vẫn đứng yên tại đúng vị trí của họ. Nhưng tất cả đã hiểu rằng, không khí của toàn đội đang ngày một xấu đi.

Từ chỉ trích đến lăng mạ trực tiếp, đấy là những việc mà người hâm mộ đã dành cho chúng tôi. Trong những buổi tập luyện mở, họ đã nhằm thẳng vào tôi và Gabri (3) để la mắng, gào thét bằng những lời tục tĩu, nhưng vì lương tâm và đây là văn học nên tôi đã cân nhắc và thấy rằng không nhất thiết phải mô tả nó tại đây. "Tên đày tớ bất lương" là những từ sỉ nhục nhẹ nhàng nhất họ dành cho chúng tôi. Một mình Van Gaal bị sốc, đích thân ông đã lại gần và yêu cầu chúng tôi không được đáp trả lại những tiếng sỉ vả đó. Gabri nặng nề chấp nhận yêu cầu. Cậu ta luôn sẵn sàng nhảy thẳng về phía bờ rào. Và tôi cũng khuyên nhủ rằng cần phải bình tĩnh và tỉnh táo để nghiên cứu về tình hình hiện tại. Thật tình, chúng tôi không hiểu những gì đang xảy ra, chúng tôi đã không còn là chính mình trên sân cỏ. Và trong trường hợp đó, chúng tôi chỉ còn duy nhất hai lối thoát: hoặc là mặc kệ và biến đi, hoặc là giả vờ ngu giống như những chú bò và cam chịu tất cả. Dù phải ngậm đắng nuốt cay những lời lăng mạ đó nhưng tôi đã chọn cho mình lối thoát thứ hai: im lặng và cam chịu.

Một ngày trước khi sa thải Van Gaal, Gaspart một lần nữa xuống phòng thay đồ và trấn an toàn đội rằng trong bất kì tình huống nào huấn luyện viên trưởng cũng không bị sa thải. Tôi thì vẫn không tài nào hiểu được mục đích của ông ấy làm gì. Nhưng tôi biết một trong những ngày tồi tệ nhất trong cuộc đời tôi là lúc tôi và Puyol phải đến nhà và nói lời từ biệt với ông. Chuyến thăm đó như xé tan hai hàng lệ của ông. Ông rất cảm động và cảm ơn vì đã ủng hộ ông rồi gọi chúng tôi là những cầu thủ chuyên nghiệp thực sự. Lời nói của ông khắc sâu vào trái tim của chúng tôi, giống như vắt một trái chanh, một người đàn ông mà luôn cố gắng đánh thức đôi chân của toàn đội bóng bằng phương pháp làm việc trung thực và tử tế. Van Gaal không có nội lực để đương đầu với tình hình phức tạp trong câu lạc khi ấy vì thế ông đã ra đi.

Người hâm mộ đã luôn đối xử bất công với người Hà Lan. Tôi thậm chí còn nghĩ rằng những người này cũng đã bắt đầu ghét họ. Nhưng ông là một người đàn ông tốt. Thẳng thắn mà nói, những điều đó không xứng đáng dành cho ông. Dĩ nhiên ông cũng có những thiếu sót của riêng mình, nhưng đó là một người thẳng thắn, chuyên nghiệp và không bao giờ nói xấu ai sau lưng.

Sau sự ra đi của Van Gaal, Radomir Antic đã hạ cánh tới Barcelona với cương vị huấn luyện viên trưởng, người đã được mong đợi rằng sẽ đem đến cho đội bóng cảm giác đoàn kết, thống nhất. Còn phần cá nhân tôi, tôi không phải tiếp tục gánh trên vai trọng trách phòng ngự nữa. Radomir ngay lập tức nói rằng ông ấy cần ở tôi "những đường chuyền liên tục đến hàng tiền đạo". Ông ấy cho phép tôi chơi cao nhất, đòi hỏi từ tôi phải tấn công nhịp thứ hai. "Cậu có một bài học khác về cách chọn lựa để chuyền quả bóng đến với Cocu và Rochemback" – HLV người Sebira nhấn mạnh trong một buổi tập luyện.

Antic là một người rất đơn giản, ông không bao giờ nhồi nhét vào đầu bạn những chiến thuật khác nhau. Bạn làm việc như thế này, như thế kia hay là như thế kia và chấm hết. Ngoài ra, còn trợ lý của ông - Resad Kunovac cũng là một người cần ghi nhớ. Resad Kunovac là một người rất thân thiện, người đã chuẩn bị nhiều buổi tập luyện thú vị cùng với vô số bài tập mới. Nhưng sự cải tiến cơ bản nhất của Antic là ở việc tập trung trước trận đấu, nó bao gồm việc tập trung cùng nhau đi đến phòng tắm hơi, đi mát-xa và châm cứu. Nếu trận đấu diễn ra vào chủ nhật, thì buổi tập trung thư giãn sẽ diễn ra vào thứ sáu. Mục đích thứ nhất của hành động này là thư giãn và hình thành đội bóng bằng cách giao tiếp lẫn nhau. Và không còn nghi ngờ gì khi HLV người Sebia đã mang đến cho CLB được đoàn kết, thống nhất với nhau hơn. Nhưng, bản hợp đồng của CLB với ông ấy đã không được gia hạn thêm, Antic không thể biết trước được rằng tương lai của Barcelona đã được lên sẵn, ý định giao phó CLB cho một HLV khác cũng đã nằm trong kế hoạch.

Chú thích:
(1) Ngày 23 tháng 4 hàng năm - Ngày Lễ thánh Jordi (Sant Jordi hay Saint George) - Quốc lễ của xứ Catalunya. Có thể nhiều bạn không biết đến ngày lễ này, nhưng đó là một ngày lễ trọng đại bậc nhất đối với người dân xứ Catalunya nói chung và Barcelona nói riêng. Ngày của Hoa hồng và Sách! Truyền thuyết Catalunya kể lại rằng, ngày xưa tại một thị trấn nhỏ có tên gọi Montblanc, có một con rồng nọ mà cứ mỗi hơi thở của nó sẽ mang luồng hơi độc giết chết rất nhiều người dân nơi đây. Và thế là cứ mỗi ngày, người dân phải tế một con người để làm con rồng nguôi giận. Một ngày kia, người được cống nạp là một cô công chúa xinh đẹp. Khi cô được mang đến cái hồ nơi con rồng trú ẩn, một chàng hiệp sĩ tuấn tú xuất hiên cứu cô khỏi con rồng. Chàng đến đây để bảo vệ thị trấn của cô, lưới giáo được vung lên và con rồng kia bị khuất phục. Chàng hiệp sĩ ấy chính là Thánh Jordi!... Từ đó trở đi, Sant Jordi trở thành vị Thánh bảo trợ cho người dân Catalunya. Cứ mỗi năm đến ngày lễ này là khắp nơi, hàng triệu bông hoa hồng và hàng trăm ngàn quyển sách được trao cho nhau, các chàng trai tặng các cô gái hoa hồng và các nàng tặng lại các chàng quyển sách. Ngày Lễ Thánh Jordi không chỉ trở thành một Ngày của Hoa hồng (El dia de la Rosa), một lễ hội của tình yêu, một Valentine thứ 2, mà còn là Ngày của Sách (El dia del Llibre), để tưởng nhớ đến ngày mất của đại văn hào Cervantes và đại văn hào Shakespeare. Và UNESCO đã xem ngày 23 tháng 4 hàng năm là Ngày Quốc tế về Sách và Bản quyền.

(2) Nguyên văn: Vào thời điểm ấy, tôi đã nhìn thấy "Tarhetu" (Giấy phép cư trú của Tây Ban Nha) trước mắt mình.

(3) Tên gọi thân mật của cựu cầu thủ của Barça (1993 - 2006) Gabriel "Gabri" García de la Torre.